Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Ngẫu hứng ngày mưa

Tự nhiên cảm thấy cô đơn...cô đơn và 1 chút ghanh tị trên mảnh đất này.
Ngày ngày trôi qua, vô nghĩa.
Một cuộc sống ngày nào cũng như ngày nào...Buồn, chán và cô đơn....
Nhớ nhà, nhớ Mẹ, nhớ bạn bè, nhớ tất cả mọi người.......
Cảm thấy nơi đây thật ngột ngạt, con người sống khắc khe...Hay tại mình đa nghĩ...
Nhưng thật sự là muốn đổi gió, đi đâu hay là về nhà....
Đó là lý do mình thích mua sắm để giải tỏa cơn buồn, cô đơn trong người....
Muốn tụ tập lũ bạn thân, đi ăn, tám chuyện, cười hả hê
Muốn về nhà thăm Mẹ, ăn uống và vui vẻ cùng cả nhà...
Cái cảnh chồng xa, buồn thật, nhớ Mẹ thương Cha chẳng làm được gì...
Âu cũng là số phận...
Mưa...Lại làm tâm tự nặng nề hơn...
Trung thu đến, chắc trong nhà vui lắm, mình nhớ không khí trung thu ở nhà, vui và sầm oách, không như ở đây dân gian dân dã... 1 cuộc sống bình dị nhưng không kém ồn ào. 
Thấy mệt mỏi ..............